Theo dõi chúng tôi trên

Đại Hàn là tiết khí cuối cùng của năm. Chúng ta đang hiện diện trong những ngày lạnh giá nhất, nhưng không khí đoàn viên như một ngọn lửa hồng, như một chén trà ấm nóng đúng lúc, làm tan chảy cái giá lạnh và để lại cho ta những suy tưởng. 24 tiết khí, bắt đầu cùng Lập Xuân, kết thúc với Đại Hàn. Tiết Đại Hàn là cái kết cho một vòng luân chuyển của tự nhiên, vạn vật, đất trời, của bốn mùa. Nhưng một cánh cửa khép lại là một cánh cửa khác mở ra. Mùa Xuân tới, 24 tiết khí của năm lại khởi sự sinh sôi. Có chăng ngồi bên ấm trà sum vầy nhìn lại một năm, ta thấy thân tâm mình đã có nhiều đổi khác.

Con người vốn nhỏ bé trong thế giới tự nhiên vô tận, hùng vĩ, và chúng ta không nằm ngoài các quy luật, sự chảy trôi của thời gian, của mùa. Ta đã không ngừng kinh ngạc trước sự vô tận và vẻ đẹp huyền diệu của Đất Trời vạn vật, khi ngọt như mật chín, lúc tĩnh lặng dịu dàng, khi lại như bản giao hưởng, khúc hoan ca. Khi trầm mặc đơn sắc, lúc rực rỡ muôn màu. Đây núi rừng, kia biển cả, khi hồi tưởng lại chân ta vẫn còn cảm nhận được nguyên vẹn cảm giác đi trên mặt đất rừng, trên cát, tay như còn mùi thơm của cây rừng, mát lạnh của suối. Trái tim ta rộng mở, tai đã tinh tường hơn, mắt nhạy cảm hơn. Những tín hiệu mà tự nhiên đưa cho chúng ta, những thay đổi của cảnh vật qua các tiết khí không phải lúc nào cũng dễ thấy và cảm nhận được, nhưng một năm qua ta đã học được cách quan sát, ngày một mài dũa các giác quan nhạy bén tinh tế hơn. Đôi khi trong những chuyến đi ta được đắm mình vào những khoảng không quý giá, ở nhiều những khoảnh khắc ta thấy như mình được trở về nhà, về dưới mái nhà của mẹ thiên nhiên huyền nhiệm và bao dung, và ta cứ tự nhiên như thế mà hoà hợp với vạn vật. Mà tìm về sự cân bằng.

Và từng điều nhỏ nhất đó mỗi ngày bồi đắp và nuôi dưỡng, là chất liệu làm nên từng mảnh ghép bé ta của thời khắc hiện tại, từng hơi thở, dáng hình, khí chất và tinh thần của ta. Trong ta tràn ngập sự hân hoan trong thời khắc chuyển giao. Xuân hạ thu đông, rồi lại xuân. 24 tiết khí như 24 loài hoa, đầy khí chất, nhạy cảm, tinh khôi. Ta đắm chìm trong những vẻ đẹp đó thêm một lần nữa, đong đầy ở đây là tình yêu và sự biết ơn. Thêm một vòng lặp, nhưng cũng có khác gì ngay đây, trọn vẹn khoảnh khắc này thôi, ta biết trân trọng hơn bao giờ hết, đón nhận từng vốn quý nhỏ bé nhất được Đất Trời ban cho. Đó là điều ta nuôi dưỡng được cho chính mình trong đời sống hằng ngày.

Chia sẻ bài viết: share facebook share twitter share linkedin share instagram

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *