Lập Thu là tiết khí thứ 13 của năm, là tiết khởi đầu cho mùa Thu, bắt đầu từ ngày 8-8 Dương lịch. Tiết Lập Thu vẫn còn mang trong mình chút nóng Đại Thử của mùa hạ, nhưng cái ngột ngạt đã hết, thay vào đó là sự điềm đạm và hài hòa dễ thấy của đất trời giao mùa. Những cơn mưa vẫn bất chợt gõ cửa, như muốn gột rửa tất cả những bụi bặm còn lại của phố xá, hay cuốn trôi cả những mù ẩn trong tâm trí và trái tim ta, để rồi sau đó ta có trước mắt mỗi sớm mai sau mưa, là bầu trời xanh trong và làn gió êm đềm.
Nhân một sáng thu trong, bày một bàn trà trong vườn nhà, pha một ấm hồng trà. Hồng trà có lẽ là hợp nhất với mùa, trà gì mà nhẹ nhàng, mà bền hương, mà quyến rũ tới thế. Màu của mùa cũng là màu của trà, trong chén trà có hương của mùa, nắng của mùa, màu xanh của cây mùa rọi xuống. Qua một cơn gió thoảng, một tia nắng mượt len lỏi đưa hương, ta hít thở, khai mở các giác quan để cảm nhận trọn vẹn một sớm thu. Gần đây ta thường tự hỏi không biết bao giờ mới lại trở lại một ngày bình thường, đôi tay bận rộn làm việc và chân bước tự do, trái tim được lay động, lấp đầy bởi rất nhiều màu sắc và niềm vui hữu hình, ta đã sống mỗi ngày cùng những mục tiêu sự nghiệp to lớn đã gắn liền lại với ta bằng thứ chất keo cuộc đời tưởng như không gì tách ra được.
Vậy nhưng ngay đây, nhấp một ngụm trà thu mà bừng tỉnh, là khí thu hay là trà đã soi rọi tâm trí ta. Ta không ngồi đây mà tưởng nhớ hay trông mong, hay để trả lời và đáp lại những câu hỏi, lắng lo vụn vặt. Khoảnh khắc ý nghĩa nhất chính là ngay đây, nơi đẹp nhất có lẽ là nơi ta đang ngồi, an bình nhất chắc chắn là nhà, chén trà ngon nhất có lẽ là chén trà mà ta đang uống. Hiểu và nhìn mọi vật mọi việc theo chiều sâu đó, ta thấy mỗi khoảnh khắc đều đáng quý, có chăng ta biết ta không nên sống hời hợt như viết một trang nháp cuộc đời, càng không nên chỉ sống cho qua ngày để mong tới một ngày khác.
Có lẽ mùa thu vốn luôn là vậy, ôm ấp và vỗ về ta bằng sự dịu dàng, đưa cho ta những khoảnh khắc đẹp như những món quà và để ta chiêm nghiệm sâu sắc, cho ta những khoảng lặng để từ tốn lật giở những trang sách mới. Với cái tâm từ hòa và khiêm tốn, một chút tình yêu, một chút khoan khoái, một chút tĩnh lặng, ta biết ta đang đủ đầy và may mắn chừng nào. Giữ cái sự cân bằng đó, những câu hỏi dường như cứ thế đã tự có câu trả lời.