Chén khải, hay gaiwan, là biểu tượng tinh hoa của văn hóa trà đạo Á Đông, ra đời từ thời nhà Minh (1368–1644) tại Cảnh Đức Trấn, Trung Quốc. Ban đầu dùng cho trà, canh hoặc cháo, chén khải hoàn thiện với thiết kế ba phần (chén, nắp, đĩa lót) vào thời nhà Thanh, trở thành dụng cụ không thể thiếu trong nghệ thuật pha trà.
Với ý nghĩa triết lý “Tam tài” – trời, đất, con người – chén khải thể hiện sự hài hòa của vũ trụ, đòi hỏi sự khéo léo và tập trung, giúp người thưởng trà kết nối với thiên nhiên và trân quý từng khoảnh khắc. Đặc biệt, chén khải Men mã não nguyên khoáng, với cốt sứ đức hoá được nung ở nền nhiệt cao, đạt đến độ kết tinh cao, thích hợp pha mọi loại trà.
Dáng miệng cong nhẹ của chén khải (gaiwan) là một đặc trưng thiết kế tinh tế, mang lại cả tính thẩm mỹ và công năng vượt trội. Phần miệng chén được uốn cong nhẹ nhàng, mở rộng ra ngoài, tạo độ loe vừa phải, giúp người dùng dễ dàng pha trà. Thiết kế này cũng hỗ trợ việc rót trà mượt mà, tránh tràn đổ, đồng thời cho phép người pha trà quan sát màu sắc và trạng thái của trà một cách rõ ràng. Độ cong tinh xảo kết hợp với thân chén mỏng nhẹ tạo cảm giác thoải mái, thanh thoát, giúp việc sử dụng chén khải trong các buổi trà đạo trở nên thuận tiện và nâng cao trải nghiệm thưởng trà.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.